bài 51 - BA SỰ GIÁC NGỘ
(LXII) (Tik. II, 3) (It. 53)
Ðiều này đã được Thế Tôn nói đến, đã được bậc A-la-hán nói đến, và tôi đã được nghe:
Này các Tỷ-kheo, có ba căn này. Thế nào là ba? Vị tri đương tri căn, tri căn, cụ tri căn (căn: "Tôi sẽ biết điều chưa được biết"; căn về sự biết; căn của người đã biết). Này các Tỷ-kheo, có ba loại căn này.
Thế Tôn đã nói lên ý nghĩa này. Ở đây, điều này đã được nói đến.
Vị hữu học học tập,
Ði theo con đường thẳng,
Ở trong sự diệt tận,
Trí thứ nhất khởi lên,
Từ đó không gián đoạn,
Tiếp theo là chơn trí,
Chính từ chơn trí ấy,
Ðạt được sự giải thoát
Chắc chắn vị như vậy,
Là vị có chánh trí,
Giải thoát ta bất động,
Nhờ diệt hữu kiết sử,
Vị đầy đủ các căn
Chắc chắn được an tịnh,
Và ưa thích con đường,
Ðưa đến sự an tịnh,
Mang thân thể cuối cùng,
Sau khi đánh bại được
Ác ma với con voi
Ðược cỡi khi lâm trận.
Ý nghĩa này được Thế Tôn nói đến và tôi đã được nghe.
II. Thảo Luận: TTGiác Đẳng điều hợp.
1. Nếu cái biết Niết Bàn lần đầu là "biết cái chưa từng biết" thì phải chăng cái biết đối với tất cả pháp hữu vi là "biết cái đã từng biết"? - TT Tuệ Quyền
2. Tại sao "tám chi đạo" đóng vai trò quan trọng trong 40 tâm siêu thế khi nhận biết Niết bàn? TT Pháp Đăng
3. Phải chăng Niết bàn vượt ngoài khả năng diễn đạt của ngôn ngữ và trí tưởng tượng? - ĐĐ Pháp Tín
4. Kinh Tạng thường nêu rõ vị thành tựu tuệ giác là "thấy được chân tướng của pháp hữu vi" trong lúc Tạng Diệu Pháp thì mô tả là thấy biết Niết Bàn. Tại sao có sự khác biệt nầy? - TT Tuệ Siêu
5. Nếu người tu Phật chỉ hướng cầu "thành tựu chánh trí giải thoát" thì có gọi là đầy đủ chăng? - TT Pháp Đăng
6. Đúc kêt bài học "Ba sự giác ngộ" - TTGiác Đẳng