Kinh Tăng Chi Bộ - Anguttara Nikaya
Giảng Sư: TT Tuệ Quyền
Chương Năm Pháp
XIII. Phẩm Bệnh
(I) (121) Người Bệnh
1. Một thời, Thế Tôn trú ở Vesàlì, tạo Ðại Lâm, giảng đường có nóc nhọn. Rồi Thế Tôn vào buổi chiều, từ Thiền tịnh đứng dậy, đi đến hành lang người bệnh. Thế Tôn thấy một Tỷ-kheo ốm yếu bệnh hoạn, thấy vậy ngồi xuống trên chỗ đã soạn sẵn. Sau khi ngồi, Thế Tôn bảo các Tỷ-kheo:
- Này các Tỷ-kheo, nếu năm pháp này không rời bỏ một kẻ ốm yếu bệnh hoạn, thời người ấy được chờ đợi như sau: Không bao lâu, do đoạn diệt các lậu hoặc, ngay trong hiện tại, với thắng trí sẽ chứng ngộ, chứng đạt và an trú vô lậu tâm giải thoát, tuệ giải thoát. Thế nào là năm?
2. Ở đây, này các Tỷ-kheo, vị Tỷ-kheo sống quán bất tịnh trên thân, với tưởng ghê tởm đối với các món ăn, với tưởng không thích thú đối với tất cả thế giới, quán vô thường trong tất cả hành, và nội tâm khéo an trú trong tưởng về chết.
- Này các Tỷ-kheo, nếu năm pháp này không rời bỏ một kẻ ốm yếu bệnh hoạn, thời người ấy được chờ đợi như sau: Không bao lâu, do đoạn diệt các lậu hoặc, ngay trong hiện tại, với thắng trí sẽ chứng ngộ, chứng đạt và an trú vô lậu tâm giải thoát, tuệ giải thoát.
II. Thảo Luận: Chư Tăng Điều Hành
Thảo luận 1. Giải thích 2 trường hợp 2 vị tỳ kheo bịnh và được Đức Phật một gián tiếp và một trực tiếp: Trường hợp vị tỳ kheo trong bài học hôm nay thì Đức Phật đến tận nơi chăm sóc và thuyết pháp, và trường hợp Tỳ Kheo Girimànanda thì Đức Phật thuyết 10 quán tưởng cho Tôn Giả Ananda để Tôn Giả đến gặp và thuyết cho Tỳ Kheo Girimànanda. Như vậy Đức Phật có phải là có sự không công bằng hay không? - ĐĐ Pháp Tín
Thảo luận 2. Một người khi bị bịnh phải quán xét 4 nguyên nhân chung là do vật thực, do thời tiết, do nghiệp, do tâm. Vậy trong trường hợp bài học hôm nay thì nếu trong đời sống tu tập thì vị đó có quán xét được bịnh là do nghiệp phát sanh hay do nguyên nhân nào, và có tháo gỡ được hay không? - TT Tuệ Siêu
Thảo luận 3. Trong 40 đề mục tu tập thì có 10 đề mục không đắc định chỉ đạt đến cận định. Trong đó có niệm Phật, niệm Pháp, Niệm Tăng, niệm tưởng nhờm gớm món ăn vật thực, niệm tưởng sự chết thì ngay cả đắc thiền cũng không đắc . Vậy tại sao trong bài học hôm nay có 5 pháp quán tưởng có nói đến tưởng ghê tởm đối với các món ăn.Ở đây, này các Tỷ-kheo, vị Tỷ-kheo sống quán bất tịnh trên thân, với tưởng ghê tởm đối với các món ăn, với tưởng không thích thú đối với tất cả thế giới, quán vô thường trong tất cả hành, và nội tâm khéo an trú trong tưởng về chết.
"Này các Tỷ-kheo, nếu năm pháp này không rời bỏ một kẻ ốm yếu bệnh hoạn, thời người ấy được chờ đợi như sau: Không bao lâu, do đoạn diệt các lậu hoặc, ngay trong hiện tại, với thắng trí sẽ chứng ngộ, chứng đạt và an trú vô lậu tâm giải thoát, tuệ giải thoát." Xin giải thích sự khác biệt? TT Tuệ Quyền
Thảo luận 4. Là một người tu tập khi thấy một bông hoa đẹp, thì trong tâm mình biết là một món đồ đẹp thì không được thích nó, nếu thích là sai, nhưng nếu ai lỡ ai lấy nó thì mình lại có sự buồn bực hối tiếc? - TT Tuệ Quyền
III. Trắc Nghiệm