Tuesday, November 1, 2016

Bài học. Thứ Ba ngày 1-11-2016

Kinh Tăng Chi B - Anguttara Nikaya

Giảng Sư: TT Tuệ Quyền

Chương Bốn Pháp
XXVI. Phẩm Thắng Trí

(IV) (254) Con của Màlunkyàputta

1. Rồi Tôn giả Màlunkyàputta đi đến Thế Tôn; sau khi đến, đảnh lễ Thế Tôn rồi ngồi xuống một bên. Ngồi xuống một bên, Tôn giả Màlunkyàputta bạch Thế Tôn:

- Lành thay, bạch Thế Tôn, nếu Thế Tôn thuyết pháp vắn tắt cho con; sau khi nghe thuyết pháp con sẽ sống một mình, viễn ly, không phóng dật, nhiệt tâm, tinh cần.

- Nay ở đây, này Màlunkyàputta, Ta nói gì cho các Tỷ-kheo trẻ, trong khi Thầy đã già yếu, tuổi thọ cao, là bậc trưởng thượng, lại cầu Như Lai giáo giới một cách vắn tắt?

- Bạch Thế Tôn, Thế Tôn hãy thuyết pháp vắn tắt cho con, chắc chắn con sẽ hiểu được ý nghĩa lời nói của Thế Tôn, chắc chắn con sẽ trở thành người thừa tự lời của Thế Tôn.

2. Này Màlunkyàputta, có bốn ái sanh này, ở đây, ái được sanh cho Tỷ-kheo. Thế nào là bốn?

Hoặc do nhân y, này Màlunkyàputta, có ái sanh, do ở đây, ái được sanh cho Tỷ-kheo. Hoặc do nhân đồ ăn khất thực ... hoặc do nhân sàng tọa ... hoặc do nhân sanh hữu này hay sanh hữu khác. Này Màlunkyàputta, có ái sanh, do đây ái được sanh cho vị Tỷ-kheo.

Này Màlunkyàputta, có bốn ái sanh này, ở đây, ái sanh được sanh cho Tỷ-kheo.

Khi nào, này Màlunkyàputta, ái được đoạn tận, được chặt đứt từ gốc rễ, được làm cho như thân cây tala, làm cho không thể tái sanh, làm cho không thể sanh khởi trong tương lai. Vị ấy, này Màlunkyàputta, được gọi là vị Tỷ-kheo đã đoạn diệt khát ái, đã thoát ly kiết sử, chơn chánh minh kiến kiêu mạn, đã diệt tận khổ đau.

3. Rồi Tôn giả Màlunkyàputta, sau khi nghe Thế Tôn giáo giới với lời giáo giới này, từ chỗ ngồi đứng dậy, đảnh lễ Thế Tôn, thân bên hữu hướng về phía Ngài rồi ra đi.

Rồi Tôn giả Màlunkyàputta, sống một mình, viễn ly, không phóng dật, nhiệt tâm tinh cần, không bao lâu, do mục đích gì các thiện nam tử chơn chánh xuất gia, từ bỏ gia đình, sống không gia đình, tức là vô thượng cứu cánh Phạm hạnh, ngay trong hiện tại, tự mình với thắng trí, chứng đạt và an trú. Vị ấy biết rõ: "Sanh đã tận, Phạm hạnh đã thành, những việc nên làm đã làm, không còn trở lui trạng thái này nữa". Rồi Tôn giả Màlunkyàputta trở thành một vị A-la-hán nữa.


II. Thảo Luận:   TTGiác Đẳng điều hợp.
Thảo luận 1. Tại sao khi nói về nhân sanh tham ái (tanhuppàdà) Đức Phật nói về bốn nhu yếu đơn giản là y phục, vật thực, chỗ ở và thuốc men? TT Tuệ Siêu

Thảo luận 2. Xin cho một thí dụ rõ tại sao vướng mắc thuốc trị bệnh? TT Pháp Tân

Thảo luận 3. Phải chăng với người tu tập sự tham luyến bốn nhu yếu có thể trở thành to lớn nếu không cẩn thận? TT Tuệ Quyền


Thảo luận 4. Làm thế nào để giảm thiểu tham luyến đối với bốn nhu yếu? TT Pháp Đăng




 III. Trắc Nghim
Trắc nghiệm 1. Duyên sự mở đầy bài kinh Màlunkyaputta ghi nhận điều nào sau đây?
 A. Một vị tỳ kheo lớn tuổi muốn Đức Phật dạy cho cách tu tập  vắn tắt
 / B. Đức Phật cho biết lời dạy ngắn gọn với các tỳ kheo trẽ tuổi đã khó còn nói gì với tỳ kheo lớn tuổi 
/ C. Tuy vậy Đức Phật đã dùng đề tài sự tham luyến các nhu yếu khiến tâm vị tỳ kheo không thong dong nhẹ nhàng 
/ D. Cả ba câu trên đều đúng

TT Pháp Đăng cho đáp án Câu Số 1 : D .

 Trắc nghiệm 2. Trường hợp nào sau đây khiến một tỳ kheo vướng mắc vào "bốn món vật dụng" (ngay cả với một vị khi còn là cư sĩ giàu có)?
 A. Không có cái lớn thì vướng mắc cái nhỏ 
/ B. Sự thiếu thốn cũng là nguyên nhân tạo nên ái chấp 
/ C. Sự dư thừa các vật cúng dường đôi khi cũng là niềm hãnh diện cá nhân
 / D. Cả ba điều trên đều đúng


ĐĐ Pháp Tín cho đáp án Câu Số 2: D.


No comments:

Post a Comment