Trung Bộ Kinh - Majjhima Nikaya
Giảng sư: TT Tuệ Siêu
GIÁO TRÌNH TRUNG BỘ KINH HƯỚNG DẪN BÀI HỌC NGÀY 27/2/2020
63. Tiểu kinh
Mālunkya (Cūḷamālukyasutta)
754. Tại sao gọi là Tiểu
kinh Mālunkya?
Tên bài kinh lấy từ tên một tỳ kheo người đã đến gặp Đức
Thế Tôn với những câu hỏi không liên hệ đến mục đích giác ngộ giải thoát của
giáo pháp.
755. Đại ý Tiểu kinh Mālunkya là gì?
Tỳ kheo Malunkyaputta có nói thắc mắc to lớn về những điều được xem là “câu hỏi cổ điển” của thần học Ấn Độ thời cổ đại. Vị này đến
gặp Đức Phật để xin câu trả lời. Đức Thế Tôn đã dạy, như lời khiển trách, vì những câu hỏi ấy không có giá trị thực tiễn cho mục đích giải thoát. Rồi Ngài
nhấn mạnh những gì được giảng dạy.
Malunkya viết đầy đủ là Mālukyaputta hay Mālunkyāputta (con
của bà Mālukya) là con của một viên chức quan thuế của xứ Kosala. Là người ưa
chuộng thần học từ thời niên thiếu xuất gia theo ngoại giáo rồi sau đó tu theo
Phật giáo. Vị này thời trẻ thường bận tâm với những vấn đề triết lý siêu hình đến khi tuồi già mới nghĩ đến sự tu tập bản thân cuối cùng chứng quả A La Hán.
Trong kinh điển Phật giáo Bắc Truyền vị này được gọi là Mãn Đồng Tử có tánh
cách khá lý thú đối lập với kinh điển Pali vì thường nêu lên những câu xiển
minh giáo lý Đại Thừa.
757. Malunkyaputta đã hỏi thế nào?
Vị này thắc mắc về những điều vốn là “những câu hỏi cổ điển trong thần học” Ấn Độ:
Có một số vấn đề này, Thế Tôn không trả lời, bỏ một bên, loại
bỏ ra: "Thế giới là thường còn, thế giới là vô thường, thế giới là hữu
biên, thế giới là vô biên; sinh mạng này và thân này là một, sinh mạng này và
thân này là khác; Như Lai có tồn tại sau khi chết, Như Lai không có tồn tại sau
khi chết, Như Lai có tồn tại và không có tồn tại sau khi chết. Như Lai không có
tồn tại và không không tồn tại sau khi chết".
Voi nhung nghi van tren vi nay nhat quyet den gap Duc
Phat voi y dinh manh me:
Ta hãy đi đến Thế
Tôn, và sẽ hỏi ý nghĩa này. Nếu Thế Tôn trả lời cho ta thời ta sẽ sống Phạm hạnh
dưới (sự chỉ dẫn của) Thế Tôn. Còn nếu Thế Tôn không trả lời cho ta thời ta sẽ
bỏ học pháp và hoàn tục.
758. Đức Thế Tôn đã trả lời thế nào?
Trước hết Ngài đặt lại vấn đề:
-- Này Malunkyaputta, Ta có nói với Ông: Này Malunkyaputta,
hãy đến và sống Phạm hạnh theo Ta, Ta sẽ trả lời cho Ông: "Thế giới là thường
còn" hay "Thế giới là vô thường... (như trên)... Như Lai không có tồn
tại và không không tồn tại sau khi chết"?
-- Thưa không, bạch Thế Tôn.
-- Hay Ông có nói với Ta như sau: Bạch Thế Tôn, con sẽ sống
Phạm hạnh theo Thế Tôn, nếu Thế Tôn sẽ trả lời cho con: "Thế giới là thường
còn" hay "Thế giới là vô thường... (như trên)... Như Lai không có tồn
tại và không không tồn tại sau khi chết"?
-- Thưa không, bạch Thế Tôn.
-- Như vậy, này Malunkyaputta, Ta không nói với Ông: Này
Malunkyaputta, hãy đến và sống Phạm hạnh theo Ta và Ta sẽ trả lời cho Ông:
"Thế giới là thường còn" hay "Thế giới là vô thường... (như
trên)... Như Lai không có tồn tại và không không tồn tại sau khi chết", và
Ông cũng không nói với Ta: Bạch Thế Tôn, con sẽ sống Phạm hạnh theo Thế Tôn, nếu
Thế Tôn sẽ trả lời cho con: "Thế giới là thường còn" hay "Thế giới
là vô thường... (như trên)... Như Lai không có tồn tại và không không tồn tại
sau khi chết". Sự tình là như vậy, thời này kẻ ngu kia, Ông là ai, và Ông
phủ nhận cái gì?
Rồi Bậc Đạo Sư nêu lên thí dụ:
Này Malunkyaputta, nếu có ai nói như sau: Ta sẽ sống Phạm hạnh
theo Thế Tôn khi nào Thế Tôn sẽ trả lời cho ta: "Thế giới là thường
còn" hay "Thế giới là vô thường... (như trên)... Như Lai không có tồn
tại và không không tồn tại sau khi chết", thời này Malunkyaputta, người ấy
sẽ chết và vẫn không được Như Lai trả lời. Này Malunkyaputta, ví như một người
bị mũi tên bắn, mũi tên được tẩm thuốc độc rất dày. Bạn bè và bà con huyết thống
của người ấy mời một vị y sĩ khoa mổ xẻ đến săn sóc. Nhưng người ấy lại nói:
"Tôi sẽ không rút mũi tên này ra khi nào tôi chưa biết được người đã bắn
tôi thuộc giòng hoàng tộc, hay Bà-la-môn, hay buôn bán, hay người làm
công". Người ấy có thể nói như sau: "Tôi sẽ không rút mũi tên này ra
khi nào tôi chưa biết được người đã bắn tôi tên là gì, tộc tánh là gì?"
Người ấy có thể nói như sau: "Tôi sẽ không rút mũi tên này ra khi nào tôi
chưa biết được người đã bắn tôi là cao hay thấp, hay người bậc trung". Người
ấy có thể nói như sau: "Tôi sẽ không rút mũi tên này ra khi nào tôi chưa
biết được người đã bắn tôi là da đen, da sẫm hay da vàng". Người ấy có thể
nói như sau: "Tôi sẽ không rút mũi tên này ra khi nào tôi chưa biết được
người đã bắn tôi thuộc làng nào, thuộc thị trấn nào, thuộc thành phố nào".
Người ấy có thể nói như sau: "Tôi sẽ không rút mũi tên này ra khi nào tôi
chưa biết cái cung mà tôi bị bắn, cái cung ấy thuộc loại cung thông thường hay
loại cung nỏ". Người ấy có thể nói như sau: "Tôi sẽ không rút mũi tên
này ra khi nào tôi chưa biết được dây cung mà tôi bị bắn, dây cung ấy làm bằng
cây leo, hay cây lau, hay một thứ gân, hay một thứ dây gai, hay một thứ cây có
nhựa". Người ấy có thể nói như sau: "Tôi sẽ không rút mũi tên này ra
khi nào tôi chưa biết cái tên mà tôi bị bắn, cái tên ấy thuộc một loại cây lau
này hay cây lau khác". Người ấy có thể nói như sau: "Tôi sẽ không rút
mũi tên này ra khi nào tôi chưa biết cái tên mà tôi bị bắn, mũi tên ấy có kết
lông gì, hoặc lông con kên, hoặc lông con cò, hoặc lông con ó, hoặc lông con
công, hoặc lông một loại két". Người ấy có thể nói như sau: "Tôi sẽ
không rút mũi tên này ra khi nào tôi chưa biết cái tên mà tôi bị bắn, cái tên ấy
được cuốn (parikkhittam) bởi loại gân nào, hoặc là gân bò cái, hoặc là gân
trâu, hoặc là gân nai, hoặc là gân lừa". Người ấy có thể nói như sau:
"Tôi sẽ không rút mũi tên này ra khi nào tôi chưa biết cái tên mà tôi bị bắn,
cái tên ấy thuộc loại tên nhọn, hay thuộc loại tên móc, hay thuộc loại tên như
đầu sào, hay thuộc loại tên như răng bò, hay thuộc loại tên như kẽm gai".
Này Malunkyaputta, người ấy sẽ chết và vẫn không được biết gì.
Đức Phật cũng nhấn mạnh là đời sống phạm hạnh không tùy thuộc ở những vấn đề đó và Ngài giải thích tại sao:
Và này Malunkyaputta, vì sao điều ấy Ta không trả lời? Này
Malunkyaputta, vì điều ấy không liên hệ đến mục đích, điều ấy không phải là căn
bản Phạm hạnh, điều ấy không đưa đến yểm ly, ly tham, đoạn diệt, an tịnh, thắng
trí, giác ngộ, Niết-bàn, cho nên điều ấy Ta không trả lời.
Rồi Đấng Thiện Thệ nói rõ những gì được Ngài truyền dạy:
Và này Malunkyaputta, điều gì Ta trả lời? "Ðây là khổ",
này Malunkyaputta là điều Ta trả lời". "Ðây là khổ tập" là điều
Ta trả lời. "Ðây là khổ diệt" là điều Ta trả lời. "Ðây là con đường
đưa đến khổ diệt" là điều Ta trả lời.
Và này Malunkyaputta,vì sao điều ấy Ta trả lời? Này
Malunkyaputta, vì điều ấy có liên hệ đến mục đích, điều ấy là căn bản Phạm hạnh,
điều ấy đưa đến yểm ly, ly tham, đoạn diệt, an tịnh, thắng trí, giác ngộ, Niết-bàn,
vì vậy điều ấy Ta trả lời. Do vậy, này Malunkyaputta, hãy thọ trì là không trả
lời những điều Ta không trả lời. Hãy thọ trì là trả lời những điều Ta có trả lời.
II Thảo Luận: TT Giác Đẳng điều hành
Thảo luận 2. Nếu học về Tứ diệu đế mà chỉ học về khổ đế thì có gọi là phù phiếm ? - TT Tuệ Siêu
Thảo luận 3. Kinh điển Pali có chấp nhận đến một thời điểm nào đó ở trong tương lai mà "tất cả chúng sanh sẽ được độ tận" và thế giới trầm luân sanh tử sẽ không còn nữa? - TT Tuệ Quyền
Thảo luận 4. Ngày nay những gì được cho là " lời Phật dạy " làm sao để biết pháp nào có công năng giải thoát ? - ĐĐ Pháp Tín
Thảo luận 5. TT Giác Đẳng đúc kết phần thảo luận
III Trắc Nghiệm
No comments:
Post a Comment