TU TẬP THỜI ĐẠI DỊCH
Pháp thoại
Từ lúc đầu biết đến, tôi vẫn chỉ yêu lối thơ Hài Cú của Nhật
bằng cảm nhận đơn sơ của một thằng bé nhà quê giàu tưởng tượng khi đứng trước
mấy con hạc gỗ, chó đá trong đình làng. Tôi hiểu chúng theo cách riêng của tôi.
Kích cở mỗi bài thơ Hài Cú ngắn gọn đến mức gần như khuyết tật, nhưng cái
khoảng trống nằm đàng sau đó thật mênh mông. Tôi thấy mình có thể bước hẳn vào
đó để tắm sông hái trái như cách tôi đã từng đối với mấy câu chuyện Thiền Tông.
Tôi như chỉ có một cách ghé mắt nhìn vào, cái nào không bắt mắt thì lờ đi. Cái
nào thấy được thì tha hồ mộng mị.
Đêm trừ tịch, trước giờ giao thừa xuân Bính Tuất, nằm một mình
đọc chơi một tập thơ Haiku để chờ giấc ngủ, rồi thì sẵn ngọn bút chì ở đầu
giường, tôi ngoáy vội những câu chữ tiếng Việt bất thần chảy ra khi mắt liếc
vào bản dịch Anh Ngữ. Tôi không phải một thi sĩ hay dịch giả chuyên nghiệp. Bài
viết này chỉ là chép lại những gì nửa vời đã khai sinh trong đêm xuân ấy. Ai đó
lấy tự điển hay sách văn phạm để phiền trách tôi thì cũng đành vậy. Trong những
câu thơ dịch này, tôi không hề phân biệt đâu là hoa lài, hoa lý hay hoa ngâu.
Tập Haiku có non ngàn bài, tôi chỉ có thể đọc hiểu chưa được một phần mười
trong số đó. Khoảng cách giữa lòng tôi và các tác giả người Nhật xa xôi quá,
tôi không thể đọc hiểu tiếng Nhật, đành hiểu họ qua một trung gian không lấy gì
làm trung thực. Do chút bệnh nghề nghiệp, đôi lúc người viết buộc người đọc
phải cực lòng dừng chân ở những nơi chốn không thuộc về mình.
Under hazy moon
Water and sky are obscured
By the frogs
(Buson)
Trăng suông
trời đất giao hoà
một con ếch nhảy
vỡ oà thái không.
Hình ảnh này sao mà giống hệt một chỗ trong Tâm Pháp A-Tỳ-Đàm
Nam Truyền. Một dòng tâm thức chủ quan đang trôi chảy yên bình, bỗng một Hữu
Phần Dao Động xuất hiện và sau đó là một chuỗi lăn tăn những tâm thức khách
quan. Mười bảy sát-na biến mất, mặt nước Hữu Phần tiếp tục yên ả. Và cạnh đó là
một cái gì có vẻ cận nhân tình hơn. Một dòng chảy nhân sinh đang lượn lờ trên
dòng lịch sử bình ổn, bỗng dưng xuất hiện những cá tính bất thường. Xung đột nổ
ra, thương hận tình thù hoặc núi xương sông máu một thời, rồi gì cũng qua. Dòng
tử sinh muôn đời là chuỗi ghép nối của những êm ả và ba đào ấy.
Ah ! Summer grasses !
All that remains
Of the warrior's dreams
(Basho)
Trong mơ
Anh lính mỉm cười:
Một vùng cỏ hạ
Bên trời
Mênh mông?
Ai cũng có một cõi riêng của mình. Dòng chảy của cuộc sống có
thể xô đẩy ta về một phương trời biền biệt nào đó, nhưng nỗi riêng vẫn đau đáu
đâu đó trong tim người. Điều sinh tử hệ trọng là cõi quê hương sau cùng đó của
mỗi người là đâu, yên bình hay lửa đạn. Ai cũng cần một chốn về và nơi chốn ấy
hoàn toàn nằm trong sự chọn lựa cá nhân. Anh lính có thể chết trong chiến
chinh, nhưng cõi riêng của anh luôn là một vùng cỏ hạ.
A kite
In the same place
In yesterday?s sky
(Buson)
Lưng trời
thả cánh diều bay
Ừ thì cũng chính chỗ này
Hôm qua !
Có phải con người vẫn nghìn đời vùi mình trong những ngộ nhận
ngậm ngùi. Trên dòng dịch chuyển vô thủy vô chung từ vạn đại tiền thân, chưa
một vui buồn nào hiện hữu quá một sát-na. Ai đó đã bảo, ta không thể hai lần
tắm cùng một chỗ trên dòng nước. Ta nắm níu tưởng tiếc một cánh hoa đã trôi mất
trên dòng, và từ đó, cõi nhân gian buồn nhiều hơn vui. Thay vì tất cả phải được
nhìn ngắm như thật, không đắng không ngọt, mọi hiện hữu chỉ là cái gì đó mệt
nhoài cũ rích và cần được vượt qua như một đoạn sông, cần được bỏ lại như những
chiếc bè cỏ nặng nề khi người viễn khách đã sang bờ khác. Đã hay Sẽ hoặc Đang
chỉ là những tên gọi khác nhau cho một sự tình ở các thời điểm.
Peach-blossoms
But the ferryman
Is deaf?
(Shiki)
Hoa đào trong gió
Hát ca
Ông đò nghễnh ngãng
kể là như không.
Nhận thức luôn cần thiết cho cả sự hiện hữu và giải thoát. Biết
để dấn thân, và biết để vượt thoát. Và khả năng đó chỉ có được từ sự lắng nghe.
Chân lý chỉ hiển hiện cho người có mắt muốn thấy, có tai muốn nghe. Đánh mất
khả năng nghe nhìn là muôn đời giam mình trong ngục tối của mê lầm. Dòng đời
vẫn trôi qua trong sự vô tri của những tâm hồn gỗ đá. Thực tại vẫn đầy ắp chung
quanh, liệu con người có lắng lòng để nghe thấy.
With every falling petal
The plum-branches
Grown older.
(Buson)
Tuổi đời
Là mỗi cánh hoa
cội mai từ đó
thêm già mỗi xuân
Một cách thơ mộng mà cũng không kém phần ngậm ngùi, đời người là
chuỗi dài của những lần lớn ròng của sông nước, của từng bữa ăn, từng đêm tối
chong mắt và từng buổi chiều vàng vọt. Ba vạn sáu ngàn ngày là vừa đủ cho một
kiếp người trăm năm. Phật còn dạy đời người cần được tính đếm qua những hơi
thở, những giây phút buồn vui, những khoảnh khắc thiện ác. Thời gian chỉ là một
khái niệm giả lập mặc ước trên sự hiện hữu của các hiện tượng sinh tử. Nên
chăng những lễ hội tưng bừng để mừng ngày mình thêm một tuổi vào dịp xuân sang,
thêm một bước tiến gần về mộ địa. Lớn tuổi để thêm vững vàng có lẽ vẫn tôt hơn
là để trắng thêm vài sợi tóc buồn.
That's good, this too is good
New Year's day
In my old age !
(Royto)
Vui sao
Vui thiệt là vui
Đón xuân để nhớ rằng
Tui đang già !
Ai cũng muốn sống lâu, nhưng không ai muốn già. Lão thiền sư đã
đón xuân bằng niềm tỉnh thức của riêng mình. Ông nói thế, liệu ông có vui
thật không ? Có thể ông đã cười giùm thiên hạ thì đúng hơn. Như ai đó đã từng
nói về kiểu tượng Bồ tát Di-Lạc của Trung Hoa: Đại phúc năng dung, dung thế
gian nan dung chi sự- từ nhan thường tiếu, tiếu thế gian khả tiếu chi nhân
(Bụng ngài to là để chứa những chuyện đời khó bao dung, gương mặt hiền kia luôn
cười là để cười lên những nghịch lý đáng cười). Cũng hệt chuyện vui xuân, thiên
hạ muôn đời vẫn chối bỏ cái mình cần và chạy theo cái mình thích. Và khổ thay
đó lại là cuộc trốn chạy kẻ nuôi dưỡng mình và kiếm tìm kẻ xoay lưng với mình.
Trong cách nhìn nào đó, thiên hạ muôn đời vẫn là những trẻ con ham chơi quên
mất dặm về.
Planting my stick
In the quagmire
The first sun of the year.
(Issa)
Ngày xuân
Trồng một nhánh cây
xuống giữa đầm lầy
năm sau ngày này
có cái chống đi
Tôi có dịch sai chăng ? Chẳng sao hết, cứ thích lối ngẫm nghĩ
đó. Thế là đủ, tôi đâu phải một nhà khoa học đang đối diện một công trình
khoa học nào đâu. Chuyện đời lắm lúc vẫn cần đến những cách hiểu như thế để
thấy ra vài khía cạnh chuyên biệt và rõ ràng thực tại luôn có nhiều ngõ vào.
Tôi chỉ thấy ở bài thơ Haiku đó cái tâm sự của một ông lão giữa ngày xuân vẫn
còn nhớ ra buổi về của đời mình, và cũng là nhớ về một chuyến đi xa không ngày
trở lại. Buổi đẹp trời nào cũng có một hoàng hôn hun hút chờ đợi ở cuối ngày.
The smoke
Is now making
The fisrt sky of the year
(Issa)
Một làn khói tết
nhẹ bay
Gửi năm sau
một chút mây
gọi là.
Nghĩ mà thương quá chừng. Một chút khói ngày xuân bỗng tự có một
sứ mạng lớn quá, chút thán khí bay lên từ một bếp lò nhà quê hay đụn rơm ngoài
nội chợt ngang nhiên sánh vai với một đám mây trời, dù chỉ là đám mây của một
ngày đang chờ hẹn. Không có gì trên đời này là tầm thường vô dụng hết, chỉ cần
một định hướng, nói xa hơn, một tâm hồn, thì gì cũng có thể thăng hoa. Thi nhân
lúc này trong nỗi niềm lãng đãng đã kịp tự nhận một trách nhiệm trong cuộc chơi
phù sinh, để đem cái lãng mạn lòng mình chắp cánh cho một làn khói vô tri và
trao nó một ý nghĩa tồn tại, dù chỉ là sự tồn tại của phù vân !
New Year's present:
The baby in the bosom
Holds out her tiny hands
(Issa)
Quà xuân cho mẹ
Có gì
Ngoài bàn tay chú nhóc tì
Ngo ngoe.
Bài thơ có ít nhất hai cách hiểu, tôi chọn cách nghe như sai.
Qua giao thừa này, tôi đã băm bảy tuổi. Tôi thật sự xa quê rời mẹ bảy năm rồi.
Và thật lạ, ngày tôi nhớ mẹ nhiều nhất thường không phải Vu Lan mà là những
ngày tết. Có lẽ tôi chưa từng có một kỷ niệm nào với mẹ vào dịp Vu Lan. Thằng
con nào chẳng thế, còn mẹ thì cứ xem Vu Lan là của ai đó chẳng dính dáng chi
với mình. Người ta nói thượng đế không thể cùng lúc có mặt khắp mọi nơi nên đã
tạo ra những bà mẹ và món quà ngài tưởng thưởng cho các bà mẹ chính là những gì
vẫn làm khổ họ. Đạo Phật vẫn nhắc đến một triết lý tương tự: Người ta phải luôn
yêu lấy những thứ làm khổ mình để có cái mà trầm luân. Trở lại đời thường, mẹ
chỉ có thể chịu đựng mọi thứ bằng niềm vui có con để khổ. Nhưng nói vậy là lạc
đề rồi, tôi không muốn ai lấy câu này đặt vào trường hợp tình mẹ. Tôi thường dị
ứng với những lời lẽ hiếu để sướt mướt, ở đây chỉ muốn tô lại một góc nhỏ của
bài thơ hài-cú trên: Đến một ngày vui nhất trong năm, mẹ cũng chẳng muốn gì hơn
nữa, khi bà đã sở hữu một thứ gọi là Lòng Mẹ. Người ta thành Phật được cũng nhờ
vào một tấm tình gần giống vậy, với tất cả chúng sinh. Mọi khổ nạn trần gian
trong tim người lúc đó cứ như những quà tặng ngày xuân. Lạy Phật từ bi, con xin
nguyện cầu cho mẹ con ở cuối trời và tất cả bà mẹ trong đời có một mùa xuân
vui.
In my hands a branch of plum-blossoms
Spoke the greetings
Of the New Year
(Shiki)
Nhánh mai
cầm trên tay người
đã nói nghìn lời
cung chúc tân xuân
Tôi chợt nhớ hai câu thơ chữ Hán đã đọc được đâu đó có nội dung,
theo tôi, gần giống bài hài-cú trên này: Ngô đồng nhất diệp lạc-thiên hạ cộng
tri thu (một chiếc lá ngô đồng rụng xuống, đủ để thiên hạ biết mùa thu sắp về).
Ngày xuân ở Việt Nam có mai vàng, dù chỉ một nhánh nhỏ bên hiên cũng đủ khiến
thiên hạ rộn ràng. Nhật Bản hẳn là cũng có những loài hoa báo xuân kiểu đó. Tôi
chưa có dịp về Nhật và chữ Plum trong bản tiếng Anh cứ khiến tôi ngại ngần, dù
tôi chỉ đang cảm thơ chứ không phải dịch thơ. Mà sao cũng được, chỉ cần nhìn
một nhánh hoa báo xuân trên tay người, ta sẽ thấy ra một ngày tết vui. Cũng
như cảm nhận một tình người, dù chỉ từ một bàn tay hành khất, ta sẽ tin
được tính thiện vẫn tồn tại trong nhân gian. Nói kiểu mênh mang thơ mộng, không
sợ ly kinh nhất tự, thì ở đâu có từ bi ở đó là thiên đường, ở đâu có tỉnh thức
ở đó có hiền thánh.
Nếu chỉ một cành hoa báo xuân đủ để biết Tết, sao người đời tiếc
gì một tín hiệu thiên đường và màu áo hiền thánh cho nhân gian bớt đi những
chuyện buồn không đáng có !
New Year's day
What luck! What luck !
A pale blue sky
(Issa)
Ngày xuân
May quá, không mưa
Cho bầu trời Tết
được vừa đủ xanh
Tôi tình cờ nhặt được chữ Vừa Đủ và bất chợt thấy ra dường như
chủ ý của tác giả cũng xa gần quanh đấy. Ngày xuân, ông không nhắc nhở bánh
mứt, rượu thịt, hoa trái. Ông chỉ thâm tạ thiên nhiên đã bỗng nhiên hào phóng
dễ thương không trái gió trở trời để có thể chừa lại một chút trời xanh cho
người trần vui Tết. Ông không dám mong nhiều hơn nữa. Người hành giả luôn thế.
Hoàn cảnh nào cũng có thể tương nhượng, thỏa hiệp, dễ thương lượng, và tự tại
vô ngại. Ngày xuân không cầu Vạn Sự Như Ý, chỉ mong được Ý Như Vạn Sự. Liệu còn
nỗi vui xuân nào minh triết hơn thế nữa. Vui xuân tỉnh táo như thế, có lẽ không
mùa nào trong năm có thể làm khó được thi nhân !
New Year's day
I do not hate
Those who trample on the snow
(Yayu)
Tết đến
giữa mùa đông lạnh giá
giận sao đành
người đạp tuyết tầm mai !
Rõ ràng tôi đã cố hiểu bài thơ theo cách của mình, một phần có
lẽ do vướng vít với bốn chữ Đạp Tuyết Tầm Mai, bỏ đi thì tiếc quá. Thôi thì đã
trót vui xuân, chuyện gì cũng nên hỷ xả. Trong chúng ta có ai từng là một người
tình của tuyết trắng, yêu đến điên mê thứ vật chất xốp nhẹ, trắng nõn, như có
như không kia, mà không phải ở chốn lạnh lẽo nào cũng có được. Tuyết đẹp một
phần vì nó cũng là bèo bọt ngắn ngủi. Nắng lên, tuyết sẽ tan. Yêu được cái mong
manh trong niềm tỉnh thức cũng là một nghệ thuật. Vì yêu được tuyết, người ta
phải yêu cả cái lạnh lùng thê thiết của nó. Giống hệt bao thứ hệ lụy khác trên
đời này vậy. Và ngay trong lúc ngắm nghía, chiêm ngưỡng người tình tuyết trắng
của mình, nhà thơ đã nghe ra những bước chân tục tử đang dày xéo, dẩm đạp
lên cái trinh nguyên nõn nà của thảm tuyết đang trải rộng mênh mông kia. Ông
thương tiếc và cũng muốn giận dỗi, bỗng nhớ ra nỗi giá lạnh se sắt từ người
tình trái nết của mình đang thấm sâu vào những kẻ du xuân nọ. Họ cũng yêu cái
đẹp mà ông đang yêu và phải trả giá, như ông đã yêu và cũng đang trả giá. Nếu
đã đồng bệnh sao lại không thể tương lân, và một ngày đẹp như Tết thì hẹp hòi
gì mà không có nỗi một đại lượng cho người. Khi mai này xuân rồi cũng qua,
tuyết kia nếu vẫn còn mùa thì cứ sau mỗi đêm, cô người tình ấy lại tiếp tục
trinh nguyên tinh khôi như cũ. Vì mọi thứ ở nàng luôn nằm trong cuộc tử sinh
của một kiếp đời bèo bọt, mất đi rồi sẽ có lại, thiệt gì. Thế là ta có được một
bài thơ đẹp.
The first day of the year
I remember
A lonely autumn evening
(Basho)
Ngày xuân
cứ nhớ nao nao
một chiều thu quạnh
buổi nào
xa xôi
Người ta vẫn bảo người đa tình thường dễ phụ tình. Kỳ thực, họ
đa tình nhưng còn có tính đa mang. Gì cũng vơ vào rồi khổ suốt bình sinh. Cuộc
đời là một chuyến đi. Đường càng xa, càng nên thu vén hành lý. Ta khó lòng xê
dịch ngàn trùng khi quá nặng vai. Đôi lúc thiên hạ khổ chỉ vì tự đặt ra
cho mình quá nhiều nhu cầu, gì cũng thấy cần nên cứ thấy tiếc. Nỗi niềm đó
nhiều lúc càng vô lý khi cái họ cưu mang chỉ còn là một xác khô của quá khứ,
một nhánh hoa đã trôi mất và còn đọng lại trong tâm tưởng, vừa đủ cho một niềm
tưởng tiếc vô duyên.
(Còn tiếp)
Toại Khanh
Kinh tụng
Kinh Châu
Báu
Ratanasutta
Yānīdha
bhūtāni samāgatāni
Bhummāni vā yāniva antalikkhe
Sabbe va bhūtā sumanā bhavantu
Athopi sakkacca suṇantu bhāsitaṃ
Tasmā hi bhūtāni sāmetha sabbe
Mettaṃ karotha mānusiyā pajāya
Divā ca ratto ca haranti ye baliṃ
Tasmā hi ne rakkhatha appamattā
Chúng thiên nhân các cõi
Dù thiên tiên địa tiên
Ðã vân tập nơi đây
Mong khởi lòng hoan hỷ
Thành kính nghe lời nầy
Rồi với tâm bi mẫn
Năng hộ trì nhơn loại
Vốn đêm ngày hồi hướng
Phước lành đến chư thiên
Yaṅkiñci vittaṃ idha vā huraṃ vā
Saggesu vā yaṃ ratanaṃ paṇītaṃ
Na no samaṃ atthi tathāgatena
Idampi buddhe ratanaṃ paṇītaṃ
Etena saccena suvatthi hotu.
Bhummāni vā yāniva antalikkhe
Sabbe va bhūtā sumanā bhavantu
Athopi sakkacca suṇantu bhāsitaṃ
Tasmā hi bhūtāni sāmetha sabbe
Mettaṃ karotha mānusiyā pajāya
Divā ca ratto ca haranti ye baliṃ
Tasmā hi ne rakkhatha appamattā
Chúng thiên nhân các cõi
Dù thiên tiên địa tiên
Ðã vân tập nơi đây
Mong khởi lòng hoan hỷ
Thành kính nghe lời nầy
Rồi với tâm bi mẫn
Năng hộ trì nhơn loại
Vốn đêm ngày hồi hướng
Phước lành đến chư thiên
Yaṅkiñci vittaṃ idha vā huraṃ vā
Saggesu vā yaṃ ratanaṃ paṇītaṃ
Na no samaṃ atthi tathāgatena
Idampi buddhe ratanaṃ paṇītaṃ
Etena saccena suvatthi hotu.
Những vật quí trong đời
Chốn nầy hay nơi khác
Cả châu báu cõi trời
Không gì sánh bằng được
Với Như Lai Thiện Thệ
Do vậy chính đức Phật
Là châu báu thù diệu
Mong với chân ngôn nầy
Tựu thành muôn hạnh phúc
Chốn nầy hay nơi khác
Cả châu báu cõi trời
Không gì sánh bằng được
Với Như Lai Thiện Thệ
Do vậy chính đức Phật
Là châu báu thù diệu
Mong với chân ngôn nầy
Tựu thành muôn hạnh phúc
Khayaṃ virāgaṃ amataṃ paṇītaṃ
yadajjhagā sakyamunī samāhito
Na tena dhammena samatthi kiñci
idaṃ pi dhamme ratanaṃ paṇītaṃ
etena saccena suvatthi hotu
Pháp bất tử tối thượng
Ly dục diệt phiền não
Phật Thích Ca Mâu Ni
Chứng pháp ấy trong thiền
Không gì sánh bằng được
Pháp thiền vi diệu ấy
Do vậy chính Chánh Pháp
Là châu báu thù diệu
Mong với chân ngôn nầy
Tựu thành muôn hạnh phúc
yadajjhagā sakyamunī samāhito
Na tena dhammena samatthi kiñci
idaṃ pi dhamme ratanaṃ paṇītaṃ
etena saccena suvatthi hotu
Pháp bất tử tối thượng
Ly dục diệt phiền não
Phật Thích Ca Mâu Ni
Chứng pháp ấy trong thiền
Không gì sánh bằng được
Pháp thiền vi diệu ấy
Do vậy chính Chánh Pháp
Là châu báu thù diệu
Mong với chân ngôn nầy
Tựu thành muôn hạnh phúc
Yaṃ
buddhaseṭṭho parivaṇṇayī suciṃ
samādhimānantarikaññamāhu
samādhinā tena samo na vijjati
idaṃ pi dhamme ratanaṃ paṇītam
etena saccena suvatthi hotu
Con đường thanh lọc tâm
Là tu tập thiền định
Chứng hiện tại lạc trú
Ðức Phật hằng ngợi khen
Không gì so sánh được
Do vậy chính Chánh Pháp
Là châu báu thù diệu
Mong với chân ngôn nầy
Tựu thành muôn hạnh phúc
samādhimānantarikaññamāhu
samādhinā tena samo na vijjati
idaṃ pi dhamme ratanaṃ paṇītam
etena saccena suvatthi hotu
Con đường thanh lọc tâm
Là tu tập thiền định
Chứng hiện tại lạc trú
Ðức Phật hằng ngợi khen
Không gì so sánh được
Do vậy chính Chánh Pháp
Là châu báu thù diệu
Mong với chân ngôn nầy
Tựu thành muôn hạnh phúc
Ye puggalā
aṭṭhasataṃ pasaṭṭhā
cattāri etāni yugāni honti
te dakkhiṇeyyā sugatassa sāvakā
etesu dinnāni mahapphalāni
idaṃ pi saṅghe ratanaṃ paṇītaṃ
etena saccena suvatthi hotu
Thánh tám vị bốn đôi
Là những bậc ứng cúng
Ðệ tử đấng Thiện Thệ
Ðược trí giả tán thán
Cúng dường đến các ngài
Hưởng vô lượng công đức
Do vậy chính Tăng Chúng
Là châu báu thù diệu
Mong với chân ngôn nầy
Tựu thành muôn hạnh phúc
cattāri etāni yugāni honti
te dakkhiṇeyyā sugatassa sāvakā
etesu dinnāni mahapphalāni
idaṃ pi saṅghe ratanaṃ paṇītaṃ
etena saccena suvatthi hotu
Thánh tám vị bốn đôi
Là những bậc ứng cúng
Ðệ tử đấng Thiện Thệ
Ðược trí giả tán thán
Cúng dường đến các ngài
Hưởng vô lượng công đức
Do vậy chính Tăng Chúng
Là châu báu thù diệu
Mong với chân ngôn nầy
Tựu thành muôn hạnh phúc
Ye
suppayuttā manasā daḷhena
nikkāmino gotamasāsanamhi
te pattipattā amataṃ vigayha
laddhā mudhā nibbutiṃ bhuñjamānā
idaṃ pi saṅghe ratanaṃ paṇītaṃ
etena saccena suvatthi hotu
Bậc tu hành thiểu dục
Với ý chí kiên trì
Khéo chơn chánh phụng hành
Lời dạy đức Ðiều Ngự
Chứng đạt quả giải thoát
Thể nhập đạo bất tử
Lạc trú quả tịch tịnh
Do vậy chính Tăng Chúng
Là châu báu thù diệu
Mong với chân ngôn nầy
Tựu thành muôn hạnh phúc
nikkāmino gotamasāsanamhi
te pattipattā amataṃ vigayha
laddhā mudhā nibbutiṃ bhuñjamānā
idaṃ pi saṅghe ratanaṃ paṇītaṃ
etena saccena suvatthi hotu
Bậc tu hành thiểu dục
Với ý chí kiên trì
Khéo chơn chánh phụng hành
Lời dạy đức Ðiều Ngự
Chứng đạt quả giải thoát
Thể nhập đạo bất tử
Lạc trú quả tịch tịnh
Do vậy chính Tăng Chúng
Là châu báu thù diệu
Mong với chân ngôn nầy
Tựu thành muôn hạnh phúc
Yathindakhīlo
paṭhaviṃ sito siyā
catubbhi vātebhi asampakampiyo
tathūpamaṃ suppurisaṃ vadāmi
yo ariyasaccāni aveccapassati
idaṃ pi saṅghe ratanaṃ paṇītaṃ
etena saccena suvatthi hotu
Ví như cột trụ đá
Khéo chôn chặt xuống đất
Dầu bốn hướng cuồng phong
Cũng không thể lay động
Ta nói bậc chân nhân
Liễu ngộ tứ thánh đế
Cũng tự tại bất động
Do vậy chính Tăng Chúng
Là châu báu thù diệu
Mong với chân ngôn nầy
Tựu thành muôn hạnh phúc
catubbhi vātebhi asampakampiyo
tathūpamaṃ suppurisaṃ vadāmi
yo ariyasaccāni aveccapassati
idaṃ pi saṅghe ratanaṃ paṇītaṃ
etena saccena suvatthi hotu
Ví như cột trụ đá
Khéo chôn chặt xuống đất
Dầu bốn hướng cuồng phong
Cũng không thể lay động
Ta nói bậc chân nhân
Liễu ngộ tứ thánh đế
Cũng tự tại bất động
Do vậy chính Tăng Chúng
Là châu báu thù diệu
Mong với chân ngôn nầy
Tựu thành muôn hạnh phúc
[phân đoạn 8]
Ye
ariyasaccāni vibhāvayanti
gambhīrapaññena sudesitāni
kiñcāpi te honti bhusappamattā
na te bhavaṃ aṭṭhamamādiyanti
idaṃ pi saṅghe ratanaṃ paṇītaṃ
etena saccena suvatthi hotu
Bậc thánh tu đà huờn
Chứng tri lý thánh đế
Ðược đức Gô Ta Ma
Khéo thuyết giảng tường tận
Các ngài dù phóng dật
Thì cũng không bao giờ
Tái sanh kiếp thứ tám
Do vậy chính Tăng Chúng
Là châu báu thù diệu
Mong với chân ngôn nầy
Tựu thành muôn hạnh phúc
gambhīrapaññena sudesitāni
kiñcāpi te honti bhusappamattā
na te bhavaṃ aṭṭhamamādiyanti
idaṃ pi saṅghe ratanaṃ paṇītaṃ
etena saccena suvatthi hotu
Bậc thánh tu đà huờn
Chứng tri lý thánh đế
Ðược đức Gô Ta Ma
Khéo thuyết giảng tường tận
Các ngài dù phóng dật
Thì cũng không bao giờ
Tái sanh kiếp thứ tám
Do vậy chính Tăng Chúng
Là châu báu thù diệu
Mong với chân ngôn nầy
Tựu thành muôn hạnh phúc
Sahāvassa
dassanasampadāya
tayassu dhammā jahitā bhavanti
sakkāyadiṭṭhi vicikicchitañca
sīlabbataṃ vāpi yadatthi kiñci
catūhapāyehi ca vippamutto
cha cābhiṭṭhānāni abhabbo kātuṃ
idaṃ pi saṅghe ratanaṃ paṇītaṃ
etena saccena suvatthi hotu
Nhờ chứng đạt chánh trí
Ðọan trừ ba kiết sử
Thân kiến và hoài nghi
Luôn cả giới cấm thủ
Thoát khỏi bốn đọa xứ
Bậc nhập lưu không tạo
Sáu bất thiện trọng nghiệp
Do vậy chính Tăng Chúng
Là châu báu thù diệu
Mong với chân ngôn nầy
Tựu thành muôn hạnh phúc
tayassu dhammā jahitā bhavanti
sakkāyadiṭṭhi vicikicchitañca
sīlabbataṃ vāpi yadatthi kiñci
catūhapāyehi ca vippamutto
cha cābhiṭṭhānāni abhabbo kātuṃ
idaṃ pi saṅghe ratanaṃ paṇītaṃ
etena saccena suvatthi hotu
Nhờ chứng đạt chánh trí
Ðọan trừ ba kiết sử
Thân kiến và hoài nghi
Luôn cả giới cấm thủ
Thoát khỏi bốn đọa xứ
Bậc nhập lưu không tạo
Sáu bất thiện trọng nghiệp
Do vậy chính Tăng Chúng
Là châu báu thù diệu
Mong với chân ngôn nầy
Tựu thành muôn hạnh phúc
Sahā, với
va, (hư từ)
assa, của vị ấy
dassana[ssa] + sampadāya, thành tựu tri kiến
taya + assu, ba
dhammā, pháp
jahitā, đoạn diệt
bhavanti, có, là
Sakkāya[ssa] + diṭṭhi, thân kiến
vicikicchitaṁ, hoài nghi
ca, và
sīlabbataṁ [= sīla + vataṁ], giới cấm thủ
va api, (hư từ)
yaṁ kiñci, bất cứ
atthi, có
va, (hư từ)
assa, của vị ấy
dassana[ssa] + sampadāya, thành tựu tri kiến
taya + assu, ba
dhammā, pháp
jahitā, đoạn diệt
bhavanti, có, là
Sakkāya[ssa] + diṭṭhi, thân kiến
vicikicchitaṁ, hoài nghi
ca, và
sīlabbataṁ [= sīla + vataṁ], giới cấm thủ
va api, (hư từ)
yaṁ kiñci, bất cứ
atthi, có
Catūhi + apāyehi, bốn đoạ xứ
ca, và
vippamutto, thoát khỏi
cha, sáu
ca, và
abhiṭhānāni, trọng nghiệp ác
a + bhabbo, không có thể làm được
kātuṁ, của
ca, và
vippamutto, thoát khỏi
cha, sáu
ca, và
abhiṭhānāni, trọng nghiệp ác
a + bhabbo, không có thể làm được
kātuṁ, của
Idaṁ pi, nầy
Saṅghe, Đức Tăng
ratanaṁ, châu báu
paṇītaṁ, tối thượng, thù thắng
etena, bởi (điều) nầy
saccena, lời chân thành, chân ngôn
suvatthi, sự tốt lành, bình an, cát tường
hotu, hãy có, hãy thành tựu
PHÚT KINH CẦU
COVID
Tình người
đã cách ngăn
Nay lại thêm
một màng ngăn cách
Người với
người chưa bao giờ minh bạch
Và bây giờ
chiếc miệng cũng giấu che
Lòng người
đã ngàn trùng
Nay còn thêm
mấy mét chia xa
Mà dẫu sao
Cũng cảm ơn
Corona
Đã mang nhân
gian về chung một mái nhà
Chiếc tổ ấm
từ lâu...
cứ đầu ngày
là bay mất
Cửa chùa đã
đóng
Giáo đường
đã khép
Cho nhân
gian đem Chúa, Phật vào lòng
Đã xa rồi những
chiều nắng đi rong
Với tách cà
phê, với vỉa hè và bè bạn
Đã hết rồi
những con phố dài
Với mua và
bán
Những bức tường
ngăn
Người về lại
với mình
Từng vách
nhà
Bóng tối
Lặng thinh
Ai gọi cổng
Không, gió
lùa...
Không phải
bước chân thần chết
Người nguyện
cầu
Những tháng
ngày này
Mau qua hết
Để tiếp tục
đời con rối
mấy năm qua
Biết thương
hay hờn
Vi khuẩn
Corona
Đã dạy tinh
cầu này
Con đường về
tĩnh tại
Hoa nở xuân
về
Giờ không
còn tay hái
Người cúi đầu
Chiêu niệm với
hư vô
Ta bỗng nghe
trong chiều
Qua gió
Tiếng nam
mô....
Toại Khanh,
Beatenberg, March 25.2020
No comments:
Post a Comment